094.278.3333 - 0888.959.000

187 Bà Triệu - quận Hai Bà Trưng - Hà Nội

TỔNG TẬP LỊCH SỬ PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ - NHIỀU TÁC GIẢ TỔNG TẬP LỊCH SỬ PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ - NHIỀU TÁC GIẢ Dịch Giả:
+ Thích Thanh Kiểm, Thích Thiện Chánh
+ Thích Quảng Đại, Thích Đồng Lực
+ Thích Nữ Huệ Đắc, Thích Nữ Huệ Vân
Nhà Xuất Bản: Lao Động
Bìa: Cứng – Bọc Gấm
Khổ Sách: 14,5x20,5cm
Năm Xuất Bản: 2021
Trọn Bộ: 6 Quyển
LS03 LỊCH SỬ - TỪ ĐIỂN 1.600.000 đ Số lượng: 10 Bộ
  • TỔNG TẬP LỊCH SỬ PHẬT GIÁO ẤN ĐỘ - NHIỀU TÁC GIẢ

  •  1303 Lượt xem
  • Mã sản phẩm: LS03
  • Giá bán: 1.600.000 đ

  • Dịch Giả:
    + Thích Thanh Kiểm, Thích Thiện Chánh
    + Thích Quảng Đại, Thích Đồng Lực
    + Thích Nữ Huệ Đắc, Thích Nữ Huệ Vân
    Nhà Xuất Bản: Lao Động
    Bìa: Cứng – Bọc Gấm
    Khổ Sách: 14,5x20,5cm
    Năm Xuất Bản: 2021
    Trọn Bộ: 6 Quyển


Số lượng
Lời Tựa:
Phần đầu của tác phẩm phân tích sự mở rộng lớn mạnh của Phật giáo Ấn Độ và phác họa rõ nét công cuộc hoằng pháp độ sinh của đức Phật. Có nhiều nghiên cứu về tiểu sử đấng Đạo sư vĩ đại liên hệ đến những câu chuyện đời sống hằng ngày của Ngài. Tuy nhiên, chỉ với khuôn khổ giới hạn trong một bản tiểu sử thì không thể có được sự mô tả đầy đủ nhất. Tác phẩm của Dutt tập trung nghiên cứu hết mình về vấn đề này, được đón đọc như một bảng trích yếu mọi thông tin về hành trình hoằng hóa của đức Phật theo cách súc tích và dễ hiểu nhất. Các tình tiết được sưu tầm từ kinh điển Phật giáo và sắp xếp trình tự giúp cho người đọc nắm rõ tối đa các tình tiết cuộc đời đức Phật bằng lập luận hợp lý và liên hệ chặt chẽ về niên đại. Bức phác họa đó mang một giá trị nhất định trong mắt các vị học giả quan tâm đến lịch sử truyền bá Phật giáo. Nỗ lực của đức Phật và chúng Thánh đệ tử truyền dạy giáo lý phổ biến khắp các ngôi làng, phố thị ở từng địa phương, hướng dẫn hóa giải khổ đau bằng những bài pháp ứng dụng tốt nhất từ trí tuệ và tình thương của quý Ngài.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 1 min


Những sự kiện này chỉ có thể được kiểm chứng chính xác thông qua các tư liệu chính thống về quá trình lan tỏa của giáo pháp chứ không phải trong tiểu sử của riêng đức Phật bởi trong tiểu sử Ngài, các dữ kiện đó đã không được trình bày một cách hợp lý. Các khía cạnh mức độ ảnh hưởng của Phật giáo tại một xứ sở, tầng lớp vua chúa bảo hộ, bản chất của những mâu thuẫn trong nội bộ Tăng đoàn và sự chống đối của các tôn giáo khác... chỉ có thể được xem xét đầy đủ, thỏa đáng, xứng tầm thông qua nghiên cứu trực tiếp, tận tụy và rõ ràng. Nội dung trọng tâm của phần hai mô tả chi tiết về bốn bộ phái chính của Phật giáo, đúc kết lại các học thuyết đã được xác nhận tính đến thời điểm hiện nay.

Việc khảo cứu văn học Pāli hay Phạn ngữ Phật giáo chỉ có thể giúp chúng ta hiểu biết một phần về đạo Phật. Việc nghiên cứu và xuất bản số lượng lớn các tác phẩm thuộc hệ thống văn học tiếng Pāli cũng như tiếng Phạn chú trọng nhiều về giáo lý và triết học nổi trội của một hoặc hai bộ phái có thể bị nhầm lẫn cho rằng chỉ với bấy nhiêu đó đã hình thành nên toàn bộ Phật giáo. Chắc chắn, còn có những bộ phái khác đã từng thịnh hành ở Ấn Độ vào thời điểm nào đó trong quá khứ, có nguồn văn học riêng được lưu trữ trong các tư liệu do những nhà chiêm bái người Trung Hoa ghi lại. Và trong đó, có vết tích một số tác phẩm văn học được dịch sang tiếng Trung Quốc hay Tây Tạng.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 2 min


Ví dụ, Chính Lượng bộ lớn mạnh ở thế kỷ thứ VI và VII (xét về số lượng tín đồ và phạm vi truyền bá). Ngoài ra, cũng có những dấu hiệu cho thấy các chi phái của Đại Chúng bộ từng đạt được tầm ảnh hưởng lớn ở Nam Ấn. Tín đồ từng bộ phái đều cho rằng giáo thuyết của họ đáng tin cậy và hiệu quả tâm linh tốt hơn so với những bộ phái khác. Mỗi một bộ phái đều tự bảo vệ tính nguyên gốc và chính xác nhất lời dạy của đấng Đạo sư thông qua kinh văn và sự áp dụng tu tập của họ. Chính vì vậy, mỗi bộ phái là một mặt của viên kim cương đóng góp một phần tuy nhỏ nhưng vô cùng quan trọng và không thể thiếu vào ánh sáng toàn diện của viên kim cương đó. Ông Dutt phác họa về bốn bộ phái chính từ kho tàng tư liệu có được tính đến thời điểm hiện nay, giúp người đọc dễ dàng nắm rõ về các bộ phái này.

Từ tư liệu hiện có cho thấy Dutt là người đầu tiên rút ra những phác họa về nguồn gốc, quá trình phát triển và hoạt động của các bộ phái. Việc hiểu biết cặn kẽ các bộ phái Phật giáo Ấn Độ được đánh giá khá là quan trọng, vì thực tế nó giúp chúng ta hiểu rõ những hình thái Phật giáo được lưu truyền từ Ấn Độ sang các quốc gia khác. Như tôi từng nói trước đây, lúc các Phật tử hoạt động truyền giáo bên ngoài lãnh thổ Ấn Độ thì bộ phái nào vượt trội sẽ đặc phái các đội ngũ của họ đi truyền bá sang nước khác. Dân chúng ở đất nước mà họ đến truyền giáo nhìn vào hình thức họ đang tu tập cứ lầm tưởng đó là Phật giáo nguyên gốc nên tiếp nhận, bảo vệ nền văn học và giáo lý của bộ phái đó với tâm thái rất hẹp hòi. Để minh chứng, trước hết tôi sẽ đề cập về người Tích Lan (Sri Lanka).

Khi Thượng Tọa bộ (Theravāda) phát triển đến đỉnh điểm, Tích Lan đã trở thành đất nước Phật giáo và kinh văn của Thượng Tọa bộ cũng đã được bảo tồn ở quốc gia này. Tương tự, dưới sự bảo hộ của Vua Ca-nị-sắc-ca (Kanişka), phái Thuyết Nhất Thiết Hữu bộ (Sarvāstivāda) đã trở nên lớn mạnh, chuyển hóa dân chúng nước Vu Điền (Khotan) và Trung Á sang Phật giáo. Chính vì thế, các kinh điển được phát hiện trong quá trình khai quật ở vùng này hầu hết đều thuộc phái Thuyết Nhất Thiết Hữu bộ. Một trường hợp khác tương tự là Chính Lượng bộ (Sāmmitīya) đối với dân chúng Chiêm Thành (Campā). Dù không có các văn bản kinh điển nào của Chính Lượng bộ được tìm thấy ở đây nhưng khi bộ phái này thịnh hành vào thế kỷ thứ VI đến thế kỷ thứ VII, dân Campā đã bắt đầu biết đến Phật pháp và quy y Tam bảo.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 3 min


Tôi rất tán thành cách nhìn của tác giả về đức Phật và cuộc đời Ngài. Dù biên soạn một công trình sử học, nhưng phương pháp đánh giá văn tạng cũng cần được áp dụng. Tuy nhiên, những vấn đề thuộc phạm vi đề tài mà chưa có giải pháp nào tốt thì tác giả đã khéo léo chọn cách giải quyết bằng sự im lặng tôn trọng thay vì hoài nghi, chỉ trích hay thất vọng. Đối với những nhân cách vĩ đại như đức Phật, có thể có nhiều điều nằm ngoài tầm tri thức của con người. Chúng ta không thể hiểu biết về con đường của các bậc thượng nhân hoặc những cấp độ tâm linh cao nhất. Cách thức để người phàm phu phần nào hiểu được các vị đó là dựa trên sự thấu đáo rõ ràng về công hạnh, năng lực và thực tiễn thăng tiến tâm linh của họ.

Sự thấu hiểu đó được bổ sung bằng cách nghiên cứu kỹ lưỡng các tác phẩm uy tín, tích lũy nhiều kinh nghiệm từ những người đi trước nhằm làm sáng tỏ các điểm còn tối nghĩa cũng như xác chứng thêm những điều đã biết. Các tác giả thường nỗ lực tạo ra định khung theo những khuôn mẫu nhỏ hẹp của chính họ về nhân cách các bậc Thánh như Chúa Jesus, Muhammad, đức Phật Cồ-đàm và Caitanya. Quyển sách này tránh được nhược điểm như vừa nêu. Đồng thời, cũng không tồn tại tình trạng làm lu mờ những giá trị lịch sử của các nghiên cứu khác về tôn giáo đặc thù, cụ thể như: quan điểm tác giả tự cho tôn giáo mình đang quan tâm luôn cao siêu hơn so với tôn giáo được các nghiên cứu khác nói đến.

Thiên kiến này làm cho chính tác giả không thể nhìn ra được nhiều điểm ưu việt của tôn giáo đó. Chúng ta phải thấu hiểu và đồng cảm mới làm sáng tỏ được điểm vượt trội của tôn giáo mà mình không quan tâm, nhờ đó mới có động lực để so sánh một cách khách quan, mang tính khoa học giữa hai tôn giáo, rồi sau đó mới ca ngợi bên nào hơn bên nào. Tôi hi vọng tác phẩm của Dutt với nhiều điểm hấp dẫn như những gì đã chỉ ra trên đây sẽ là một công trình hữu ích, xứng đáng được đón nhận và bổ vào nguồn sử liệu về đức Phật và công hạnh của Ngài.
Tháng 4, năm 1925 Số 96, đường Amherst, Calcutta
Narendra Nath Law

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 4 min


Lời Người Dịch
Xưa nay, khi nghiên cứu liên quan đến triết học Phật giáo hay Phật giáo học, chúng ta không thể không xem trọng bộ môn Lịch sử tư tưởng Phật giáo Ấn Độ, bởi nó là cơ sở, là trình tự, là quá trình diễn tiến để hình thành nên những hệ tư tưởng triết học đồ sộ của Phật giáo. Cùng với ý nghĩa đó, bộ môn này cũng không thể thiếu trong các trường Phật học và các trường đại học khác trên thế giới. Tuy nhiên, những công trình nghiên cứu một cách nghiêm túc về bộ môn này thì rất hiếm, đâu đó chúng ta nhìn thấy rải rác một vài tác phẩm như Buddhist thought in India của Edward Conze, xuất bản vào năm 1962, được Hạnh Viên chuyển thành Việt ngữ; Ấn Độ Phật học tư tưởng khái luận của Lữ Trừng được Thích Hạnh Bình chuyển thành Việt ngữ; và những bài khảo luận của các học giả khác, những giáo trình của giảng viên bộ môn chưa được công bố.

Tác phẩm Lịch sử tư tưởng Phật giáo Ấn Độ là một tác phẩm nghiên cứu Phật học của Đại sư Ấn Thuận (1906 - 2005) - một nhà tu hành, một nhà nghiên cứu Phật học nổi tiếng và là một danh Tăng trong thời cận hiện đại của Phật giáo Đài Loan, Trung Quốc. Đây là một công trình nghiên cứu rất nghiêm túc, vì tác giả vừa là một nhà tu hành Phật giáo, vừa là nhà nghiên cứu Phật học, ngoài việc ứng dụng những phương pháp nghiên cứu khoa học ra, Ngài còn dùng nhãn quan của người trong cuộc, kinh nghiệm của hành giả tu hành, và là đệ tử của đức Thế Tôn để nhìn nhận và giải quyết vấn đề đúng với chính pháp, đúng với giới luật, đúng với tinh thần hòa hợp của chúng Tăng đệ tử Phật. Vì vậy, không riêng tác phẩm này mà trong cả gia tài nghiên cứu đồ sộ Ngài để lại đều mang dáng dấp này, đây là điều mà các học giả khác khó có được.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 5 min


Vì thấy giá trị của tác phẩm có thể trở thành một tài liệu nghiên cứu và cũng có thể dùng làm giáo trình về bộ môn Lịch sử tư tưởng Phật giáo Ấn Độ cho các trường Phật học, các trường đại học có các bộ môn liên quan ở Việt Nam, nên người dịch đã dành thời gian để chuyển sang Việt ngữ, mục đích là để làm tư liệu học tập cho bản thân và cùng mọi người nghiên cứu thêm. Trong quá trình chuyển ngữ, người dịch có biên thêm một số vấn đề liên quan và chú thích thêm để cho tác phẩm càng sáng tỏ, chính xác và phong phú hơn, song không trái với quan điểm của tác giả, xin quý độc giả tri tường!
Thích Quảng Đại cẩn bút


Trích "Lịch Sử Phật Giáo Ấn Độ - Văn Minh Sông Indus":
Theo chứng cứ khảo cổ học, văn minh Ấn Độ hình thành vào khoảng năm 3.000 TTL, hay nói cách khác khoảng 2.500 năm trước đức Phật và cũng cách xa khoảng bằng từ Ngài đến ngày nay. Trước hết, đây là ‘văn minh đồ đồng’ (Bronze Age civilisa-tion), đại khái có thể so với văn minh xuất hiện cùng thời là Mesopotamia, hoặc cuối thời đại nhà Thương ở Trung Quốc. Theo kiến thức hiện tại chúng ta biết, có hai trung tâm chính ở hai thành phố lớn, một ở Panjab và một ở Sindh, về sau hai địa danh này được xác định với tên gọi của hai ngôi làng hiện đại là Harappā và Mohenjo Dāro. Bởi vì hai ngôi thành cổ này nằm cạnh sông Indus (tiếng Phạn: Sindhu) và một trong những nhánh sông của nó, nhờ việc khai thác dòng nước của hệ thống sông ngòi lớn mà hình thành nên cơ sở của nền văn minh này, đó là tên gọi tương ứng của nền văn minh gắn liền với dòng sông này.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 6 min


Tuy nhiên, hiện nay công nhận rằng văn minh Indus đã truyền về phía Đông đến lưu vực của sông Hằng (Ganges) và về phía Đông Nam ít nhất là băng qua Gujarat. Do đó, nền văn minh này bao phủ một vùng rộng lớn hơn cả những nền văn minh cùng thời như Mesopotamia hay Hy Lạp, trong khi đó tiêu chuẩn hóa của nền kỹ thuật tỏa khắp vùng của nền văn minh này cho thấy sự thống nhất về mặt chính trị: một vương quốc hùng mạnh rộng lớn. Những phát hiện của khảo cổ cho chúng ta biết phần lớn sự phát triển về mặt kỹ thuật và hệ thống kinh tế đương thời. Chúng ta có thể thấy được một số nghệ thuật của vương quốc văn minh sông Indus, đoán biết được một chút về diện mạo tôn giáo của nền văn minh này và biết ít nhiều về hệ thống chính trị của nó.

Nhiều văn bia được tìm thấy - hàng trăm văn bản - nhưng đáng tiếc đến nay chúng vẫn chưa được giải mã một cách trọn vẹn. Do đó, chúng ta chưa thể xác định chắc chắn họ thuộc chủng tộc nào: Phải chăng họ thuộc những chủng tộc mà chúng ta biết và nói ngôn ngữ giống với một trong những ngôn ngữ mà chúng ta biết hay không, hoặc phải chăng họ nói một thứ ngôn ngữ riêng, chẳng hạn như người Sumerian đã khai sinh nền văn minh Mesopotamian mà không có hậu duệ kế thừa ngôn ngữ của họ. Trong ý nghĩa văn hóa chung, chúng ta hoàn toàn có thể khẳng định họ là người Ấn Độ, và những cư dân Ấn Độ sau này là con cháu của họ, cho dù trong số đó có thừa kế ngôn ngữ của họ hay không.

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 7 min


Chí ít chúng ta cũng có thể xác định những người dân sống ở lưu vực sông Indus không phải người Aryan (tất cả những chứng cứ khảo cổ đều phủ nhận người Aryan từ Trung Á đến Ấn Độ quá sớm): Một giả thiết có khả năng nhất họ là người Dravidians, bà con với hoặc thậm chí là tổ tiên của người Tamils và những người thuộc Nam Ấn hiện đại. Về mặt tôn giáo, người ở lưu vực sông Indus thờ Đại Phạm Thiên (Great God), từ những đặc tính của Đại phạm gợi ý rằng ngài là một nguyên hình của thần Śiva hiện nay (vị thần mà người Tamils luôn đặc biệt tôn thờ phổ biến): một mặt tượng trưng cho thần sáng tạo và phồn thực, một mặt biểu hiện là một khất sỹ khổ hạnh, hay một hành giả yogin tu luyện đạt đến thần thông.

Một phù điêu ấn tượng mô tả khung cảnh quanh ngài với nhiều thú vật, gợi ý rằng ngài là chúa tể của muông thú (paśupati, lord of animals), rõ ràng đó cũng là những đặc tính của thần Śiva. Sự sùng bái này được kết hợp thờ chung trong những ngôi đền, về sau những đặc tính này được gán vào cách sùng bái đối với thần Śiva. Trong tín ngưỡng Ấn Độ cổ đại cũng có một chứng cứ thờ Đại nữ thần (Great Goddess) trong truyền thống Śaiva, trông giống cách thờ thần Śiva, tuy nhiên cũng rất khó để phân biệt mặt đặc trưng giống nhau giữa hai hiện tượng tín ngưỡng phổ biến này. Có một cây thiêng trong phù điêu làm chúng ta nhớ đến cây trong tín ngưỡng thờ Śiva - cây thông (devadāru) ở Himālaya - và những cây thiêng hiện nay trong đền thờ tín ngưỡng Saiva, cũng như cây bồ-đề của Phật giáo. Đây là những cây thiêng, cũng giống như những con thú và yêu quái trong thần thoại được các nhà điêu khắc miêu tả chân thật và sống động giống như trong Phật giáo thời đầu (triều đại Mauryan...), cho thấy cùng một bản sắc truyền thống Ấn Độ…

 
tổng tập lịch sử phật giáo ấn độ 8 min



Tổng Mục Lục:
Quyển 1: Lịch Sử Tư Tưởng Phật Giáo Ấn Độ (Tập 1)
Quyển 2: Lịch Sử Tư Tưởng Phật Giáo Ấn Độ (Tập 2)
Quyển 3: Lịch Sử Phật Giáo Ấn Độ (Tập 1)
Quyển 4: Lịch Sử Phật Giáo Ấn Độ (Tập 2)
Quyển 5: Lược Sử Phật Giáo Ấn Độ
Quyển 6: Lịch Sử Truyền Bá Chính Pháp Và Các Bộ Phái Phật Giáo Thời Kỳ Đầu
     

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây