“Nếu Thầy ta là xạ hương, thì ta không cần tô vẽ thêm bất cứ cái gì cho Thầy ta cả; và nếu Thầy ta không phải là xạ hương mà ta tô vẽ cho Thầy ta, thì càng tô vẽ, Thầy ta lại càng trở nên xấu xí và tội nghiệp. Học trò thường làm vinh danh cho Thầy, nhưng chính học trò cũng là những kẻ phản bội Thầy và giết Thầy! Đó là những điều mà những người học trò phải học tập, chiêm nghiệm và cẩn trọng”
Trích “Ái Tình Trong Mắt Quỷ - Tình Phơi Trên Đá Trắng”: Ngày nay, có một số người con gái trưởng thành của Việt Nam rất muốn lấy chồng ngoại quốc, họ muốn như vậy có nhiều lý do. Nhưng, dù là lý do nào đi nữa, cũng không ngoài việc muốn nương thân ở nơi những người đàn ông ngoại quốc, nhằm kiếm một ít vốn liếng tiền bạc để cho bản thân nhàn nhã và giúp đỡ gia đình của họ trong những hoàn cảnh khốn khó hiện nay.
Và, những ước muốn ấy khi bị sa lưới, chẳng có người con gái Việt Nam nào thỏa mãn. Họ đi từ sự thất vọng này đến sự thất vọng khác. Có những người đã thất vọng đến nỗi nhảy xuống từ lầu cao để tự vẫn. Họ không thất vọng và tự vẫn sao được, bởi vì trên trái đất này đã có được bao nhiêu người giàu biết thương người nghèo; có bao nhiêu người có học biết thương người ít học; có bao nhiêu người sang trọng biết thương người bần khổ, côi cút và nói rộng ra có mấy quốc gia giàu có mà biết thương những quốc gia nhược tiểu một cách công tâm!
Người giàu khinh người nghèo; người có học khinh người không học; người sang khinh kẻ hèn, người đẹp khinh kẻ xấu; người lớn khinh trẻ con, quốc gia giàu có khinh quốc gia chậm phát triển, tất cả những điều ấy có gì là lạ, không những nó là lạ mà nó còn là quen, nó đã xẩy ra thường xuyên đối với mọi sinh hoạt của con người trên trái đất này từ ngàn xưa cho đến mãi ngàn sau! Bởi chân lý của sự sống, của con người chẳng có gì khó hiểu, chẳng có gì sâu kín, nó hiển bày thường xuyên trước mắt ta, nhưng ta không thấy, hoặc có thấy, nhưng ta không hiểu, hoặc có hiểu, nhưng ta không hiểu thường xuyên, khiến ta với sự sống trở nên cách biệt, ta tưởng rằng, sự sống có mặt ngoài ta, nên dong ruổi tìm cầu, ta hết mong cầu chuyện này, thì ta lại đi tìm cầu chuyện khác, khiến sự sống nơi ta đang xanh tươi, bỗng dưng trở thành khô héo, khiến sự sống trong ta đang trôi chảy êm đềm bỗng dưng dậy sóng. Và khiến chân lý ngàn đời chẳng có gì giấu giếm bỗng dưng khuất lấp!
Nên, thông qua sự tương xứng để tìm kiếm hạnh phúc trong ái dục đã là một điều ngu muội, huống hồ gì đi tìm kiếm hạnh phúc thông qua ái dục để nương thân! Tình yêu đừng rơi và tình dục, thì tình yêu ấy ở đâu và lúc nào cũng đẹp, nhưng khi nó đã bị rơi vào tình dục thì không gian thênh thang trở nên chật hẹp, trời đất đang sáng choang trở nên tối om và tâm hồn đang thanh thản vô sự bỗng trở nên trăm nỗi khắc nghiệt, oán sầu, vấn vương và hệ lụy.
Tình dục là một con quỷ đói luôn luôn nằm hả miệng đợi chờ tình yêu bị rã cánh sa vào và nó ăn không bao giờ hết khát. Nếu ta thông qua ái dục để tìm kiếm hạnh phúc, là ta bị rơi vào nanh vuốt của quỷ đói và trong đôi mắt ấy, lửa hận không bao giờ tắt và dòng lệ đắng không biết đến bao giờ mới hết chảy! Thảm họa của ái tình là tình yêu chưa nóng mà đã vội vàng chập giựt! Ta vội vàng chập giựt đối với bất cứ cái gì, thì cái ấy cũng vội vàng tan biến trong đời sống của ta, và trong ta chỉ còn lại chất liệu chát đắng của hạt giống ái tình trong đôi mắt quỷ khát thèm!...