Thu về trước cửa phòng tôi
Sáng trưa chiều tối lá rơi rụng đều
Lá rơi lá rụng bao nhiêu
Ngẫm xem cảnh ấy xót lòng bấy nhiêu.
Lá thu tựa tuổi xế chiều
Người người lần lượt tiễn người ra đi
Ra đi chẳng nỡ ra đi
Ra đi lại chẳng biết đi phương nào
Tác giả bài viết: Thích Tịnh Liên
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn