HÀNH TRÌNH VỀ PHƯƠNG ĐÔNG (BÌA ĐỎ) - TS NGUYÊN PHONGTác Giả: Blair T. Spalding Dịch: Nguyên Phong Nhà Xuất Bản: Thế Giới Số Trang: 254 Trang Hình Thức: Bìa Mềm Khổ Sách: 14,5x20,5cm Năm Tái Bản: 2018 Độ Dày: 1,4cmNP01VĂN HỌC - TRIẾT HỌC80.000đSố lượng: 200 Quyển
HÀNH TRÌNH VỀ PHƯƠNG ĐÔNG (BÌA ĐỎ) - TS NGUYÊN PHONG
Tác Giả: Blair T. Spalding Dịch: Nguyên Phong Nhà Xuất Bản: Thế Giới Số Trang: 254 Trang Hình Thức: Bìa Mềm Khổ Sách: 14,5x20,5cm Năm Tái Bản: 2018 Độ Dày: 1,4cm
Lời Mở Đầu Trong cuộc sống vội vã, quay cuồng hiện tại, nhiềungười đã mất đi niềm tin. Họ quan niệm rằng sốngđể thụ hưởng, thoả mãn các nhu cầu vật chất vì chết làhết. Không có Thượng đế hay một quyền năng siêu phàmgì hết. Các đây không lâu, một tờ báo lớn tại Hoa kỳ đãtuyên bố, “Thượng đế đã chết!” Tác giả bài báo côngkhai thách đố mọi người đưa ra bằng chứng rằng Thượngđế còn sống. Dĩ nhiên, bài báo đó tạo nên một cuộc bàncãi rất sôi nổi. Một nhà thiên văn học tại trung tâm nghiên cứu Palomar cũng cho biết, “Tôi đã dùng kính viễnvọng tối tân nhất, có thể quan sát các tinh tú xa trái đấthàng triệu năm ánh sáng mà nào có thấy thiên đường haythượng đế cư ngụ nơi nào?” Sự ngông cuồng của khoa họcthực nghiệm càng ngày càng đi đến chỗ quá trớn, tháchđố tất cả mọi sự.
Tuy nhiên, trong lúc khoa học đang tự hào có thểchứng minh, giải thích tất cả mọi sự, thì một sự kiện xảyra: Một phái đoàn ngoại giao do Tiểu vương Ranjit Singhcầm đầu sang thăm viếng nước Anh. Trong buổi viếngthăm đại học Oxford, vua Ranjit đã sai một đạo sĩ biểudiễn. Vị đạo sĩ này đã làm đảo lộn quan niệm khoa họclúc bấy giờ. Không những ông ta có thể uống tất cả mọichất hoá học, kể cả những chất cường toan cực mạnh màkhông hề hấn gì, ông ta còn nhịn thở hàng giờ đồng hồdưới đáy một hồ nước. Sau khi để một phái đoàn y sĩ dobác sĩ Sir Claude Wade khám nghiệm, ông ta còn chuivào một quan tài để bị chôn sống trong suốt 48 ngày. Khiđược đào lên, ông ta vẫn sống như thường. Đạo sĩ cònbiểu diễn nhiều việc lạ lùng, dưới sự kiểm chứng nghiêmkhắc của các khoa học gia.
Điều này gây sôi nổi dư luậnlúc đó. Hội Khoa Học Hoàng Gia đã phải triệu tập mộtuỷ ban để điều tra những hiện tượng này. Một phái đoàngồm nhiều khoa học gia tên tuổi được chỉ thị sang Ấn độquan sát, sưu tầm, tường trình và giải thích những sự kiệnhuyền bí. Phái đoàn khoa học đã đặt ra những tiêu chuẩnrõ rệt để giúp họ quan sát với một tinh thần khoa họctuyệt đối. Không chấp nhận bất cứ một điều gì nếu khôngcó sự giải thích rõ ràng, hợp lý. Để soạn thảo bản tườngtrình, mỗi khoa học gia trong phái đoàn phải tự mình ghinhận những điều mắt thấy, tai nghe vào sổ tay cá nhân.Sau đó, tất cả cùng nhau so sánh chi tiết và kiểm chứngcẩn thận. Chỉ khi nào tất cả đều đồng ý thì điều đó mớiđược ghi nhận vào biên bản chính.
Điều này đặt ra đểbảo đảm cho sự chính xác, không thành kiến đến mức tốiđa. Tất cả những điều gì xảy ra mà không có sự giải thíchkhoa học, hợp lý đều bị loại bỏ.Khi ra đi, họ không mấy tin tưởng nhưng khi trở về,họ đều đổi khác. Giáo sư Spalding đã cho biết, “PhươngĐông có những chân lý quan trọng đáng để cho ngườiTây phương nghiên cứu, học hỏi. Đã đến lúc người Tâyphương phải quay về Đông phương để trở về với quêhương tinh thần.” Điều đáng tiếc là sự trở về của pháiđoàn đã gặp nhiều chống đối mãnh liệt từ một dư luậnquần chúng đầy thành kiến hẹp hòi. Các khoa học giabị bắt buộc phải từ chức, không được tuyên bố thêm vềnhững điều chứng kiến. Sau đó ít lâu, trưởng phái đoàn,giáo sư Spalding đã cho xuất bản bộ sách, “Life andteachings of Masters of the East” và nó đã gây ra một dưluận hết sức sôi nổi.
Người ta vội tìm đến những người trong phái đoàn,thì được biết họ đã rời bỏ Âu châu để sống đời tu sĩ trongdãy tuyết sơn. Tuy ảnh hưởng cuốn sách này đã tạohứng khởi cho nhiều người khác trở qua Ấn độ để kiểmchứng những điều ghi nhận của phái đoàn. Thiên ký sựcủa Sir Walter Blake đăng trên tờ London Scientific cũngnhư loạt điều tra của ký giả Paul Bruton, Max Muller đãvén lên tấm màn huyền bí của Đông phương và xác nhậngiá trị cuộc nghiên cứu này.
Trích “Chương 1 - Một Người Ấn Lạ Kỳ”: Trong cuộc sống vội vã, quay cuồng hiện tại, nhiều người đã mất đi niềm tin. Họ quan niệm rằng sống để thụ hưởng, thỏa mãn các nhu cầu vật chất vì chết là hết. Không có Thượng đế hay một quyền năng siêu phàm gì hết. Cách đây không lâu, một tờ báo lớn tại Hoa Kỳ đã tuyên bố, “Thượng đế đã chết!”. Tác giả bài báo công khai thách đố mọi người đưa ra bằng chứng rằng Thượng đế còn sống. Dĩ nhiên, bài báo đó tạo nên một cuộc bàn cãi rất sôi nổi. Một nhà thiên văn học tại trung tâm nghiên cứu Palomar cũng cho biết, “Tôi đã dùng kính viễn vọng tối tân nhất, có thể quan sát các tinh tú xa trái đất hàng triệu năm ánh sáng mà nào có thấy thiên đường hay Thượng đế cư ngụ nơi nào?”.
Sự ngông cuồng của khoa học thực nghiệm càng ngày càng đi đến chỗ quá trớn, thách đố tất cả mọi sự. Tuy nhiên, trong lúc khoa học đang tự hào có thể chứng minh, giải thích tất cả mọi sự, thì một sự kiện xảy ra: Một phái đoàn ngoại giao do tiểu vương Ranjit Singh cầm đầu sang thăm viếng nước Anh. Trong buổi viếng thăm đại học Oxford, vua Ranjit đã sai một đạo sĩ biểu diễn. Vị đạo sĩ này đã làm đảo lộn quan niệm khoa học lúc bấy giờ. Không những ông ta có thể uống tất cả mọi chất hóa học, kể cả những chất cường toan cực mạnh mà không hề hấn gì, ông ta còn nhịn thở hàng giờ đồng hồ dưới đáy một hồ nước. Sau khi để một phái đoàn y sĩ do bác sĩ Sir Claude Wade khám nghiệm, ông ta còn chui vào một quan tài để bị chôn sống trong suốt 48 ngày.
Khi được đào lên, ông ta vẫn sống như thường. Đạo sĩ còn biểu diễn nhiều việc lạ lùng, dưới sự kiểm chứng nghiêm khắc của các khoa học gia. Điều này gây sôi nổi dư luận lúc đó. Hội Khoa học Hoàng gia đã phải triệu tập một ủy ban để điều tra những hiện tượng này. Một phái đoàn gồm nhiều khoa học gia tên tuổi được chỉ thị sang Ấn Độ quan sát, sưu tầm, tường trình và giải thích những sự kiện huyền bí. Phái đoàn khoa học đã đặt ra những tiêu chuẩn rõ rệt để giúp họ quan sát với một tinh thần khoa học tuyệt đối. Không chấp nhận bất cứ một điều gì nếu không có sự giải thích rõ ràng, hợp lý. Để soạn thảo bản tường trình, mỗi khoa học gia trong phái đoàn phải tự mình ghi nhận những điều mắt thấy, tai nghe vào sổ tay cá nhân.
Sau đó, tất cả cùng nhau so sánh chi tiết và kiểm chứng cẩn thận. Chỉ khi nào tất cả đều đồng ý thì điều đó mới được ghi nhận vào biên bản chính. Điều này đặt ra để bảo đảm cho sự chính xác, không thành kiến đến mức tối đa. Tất cả những điều gì xảy ra mà không có sự giải thích khoa học, hợp lý đều bị loại bỏ. Khi ra đi, họ không mấy tin tưởng nhưng khi trở về, họ đều đổi khác. Giáo sư Spalding đã cho biết, “Phương Đông có những chân lý quan trọng đáng để cho người Tây phương nghiên cứu, học hỏi. Đã đến lúc người Tây phương phải quay về Đông phương để trở về với quê hương tinh thần”.
Điều đáng tiếc là sự trở về của phái đoàn đã gặp nhiều chống đối mãnh liệt từ một dư luận quần chúng đầy thành kiến hẹp hòi. Các khoa học gia bị bắt buộc phải từ chức, không được tuyên bố thêm về những điều chứng kiến. Sau đó ít lâu, trưởng phái đoàn, giáo sư Spalding đã cho xuất bản bộ sách, "Life and teachings of Masters of the East" và nó đã gây ra một dư luận hết sức sôi nổi. Người ta vội tìm đến những người trong phái đoàn, thì được biết họ đã rời bỏ Âu châu để sống đời tu sĩ trong dãy Tuyết Sơn. Tuy thế, ảnh hưởng cuốn sách này đã tạo hứng khởi cho nhiều người khác trở Ấn Độ để kiểm chứng những điều ghi nhận của phái đoàn.
Thiên ký sự của Sir Walter Blake đăng trên tờ London Scientific cũng như loạt điều tra của ký giả Paul Bruton, Max Muller đã vén lên tấm màn huyền bí của Đông phương và xác nhận giá trị cuộc nghiên cứu này. Ấn Độ là xứ có rất nhiều tôn giáo. Tôn giáo gắn liền với đời sống và trở nên một động lực rất mạnh làm chủ mọi sinh hoạt người dân xứ này. Người Ấn thường tự hào rằng văn hóa của họ là một thứ văn minh tôn giáo và dân xứ này được thừa hưởng một kho tàng minh triết thiêng liêng không đâu có. Vì thế Hội Khoa học Hoàng gia đã bảo trợ cho phái đoàn đến Ấn Độ để nghiên cứu những hiện tượng huyền bí này.
Tuy nhiên, sau hai năm du hành khắp Ấn Độ từ Bombay đến Calcutta, thăm viếng hàng trăm đền đài, tiếp xúc với hàng ngàn giáo sĩ, đạo sĩ nổi tiếng, phái đoàn vẫn không thỏa mãn hay học hỏi điều gì mới lạ. Phần lớn các giáo sĩ chỉ lập đi lập lại những điều đã ghi chép trong kinh điển, thêm thắt vào đó những mê tín dị đoan, thần thánh hóa huyền thoại để đề cao văn hóa xứ họ. Đa số tu sĩ đều khoe khoang các địa vị, chức tước họ đã đạt. Vì không có một tiêu chuẩn nào để xác minh các đạo quả, ai cũng xưng là hiền triết (Rishi), sư tổ (Guru), hay đại đức (Swami), thậm chí có người xưng là thánh nhân giáng thế (Bhagwan).
Ấn Độ giáo (Hinduism) không có một chương trình đào tạo tu sĩ như Thiên Chúa giáo, bất cứ ai cũng có thể vỗ ngực xưng danh, ai cũng là tu sĩ được nếu y cạo đầu, mặc áo tu hành, xưng danh tước, địa vị để lôi cuốn tín đồ. Ấn giáo không phải một tôn giáo thuần nhất, mà có hàng ngàn tông phái khác nhau, mỗi tông phái lại chia làm nhiều hệ phái độc lập chứ không hề có một tổ chức hàng dọc như các tôn giáo Âu châu. Các giáo sĩ mạnh ai nấy giải thích kinh điển theo sự hiểu biết của họ. Phần lớn cố tình giảng dạy những điều có lợi cho họ nhất, ngoài ra họ còn tụ họp để phong chức tước lẫn nhau hay chống đối một nhóm khác.
Sự tranh luận tôn giáo là điều xảy ra rất thường, nhóm nào cũng tự nhận họ mới là chính thống, mới là đúng với giáo lý của Thượng đế. Do đó, cuộc nghiên cứu tôn giáo của phái đoàn không mang lại một kết quả mong ước, nhiều lúc mọi người thấy lạc lõng, rối rắm không biết đâu là đúng, là sai. Hội Khoa học Hoàng gia chỉ thị việc nghiên cứu phải đặt căn bản trên nền tảng khoa học, hợp lý nhưng lấy tiêu chuẩn này áp dụng sẽ gặp nhiều trở ngại vì văn hóa Ấn Độ và Âu châu khác hẳn nhau. Người dân xứ này chấp nhận các tông phái như một điều hiển nhiên, không ai chất vấn khả năng các giáo sĩ hay suy xét xem lời tuyên bố của họ có hợp lý hay không? Họ sùng tín một cách nhiệt thành, một cách vô cùng chịu đựng...
Mục Lục: Lời Nói Đầu Chương 1: Một Người Ấn Lạ Kỳ Chương 2: Người Đạo Sĩ Thành Benares Chương 3: Khoa Học Thực Nghiệm Và Khoa Học Chiêm Tinh Bí Truyền Chương 4: Trên Đường Thiên Lý Chương 5: Thành Phố Thiêng Liêng Chương 6: Những Sự Kiện Huyền Bí Chương 7: Vị Đạo Sĩ Có Thể Chữa Mọi Thứ Bệnh Chương 8: Đời Sống Siêu Nhân Loại Chương 9: Cõi Vô Hình Chương 10: Hành Trình Về Phương Đông